Câu chuyện thương hiệu, bắt đầu từ nhãn mác (nhãn hàng).
May 9, 2025 at 8:42 am,
No comments
Câu chuyện thương hiệu, bắt đầu từ nhãn mác (nhãn hàng).
Hôm qua tầm 11:30, đi coi vườn chè về, vô tình quẹo vào đường lạ. Đang đi thì thấy có một cụ U90 và một anh U50 (hình như nông dân vừa đi làm vườn về, được cụ gọi hỏi gì đó, hoặc tự nguyện xin giúp khi ngang qua) đang lúi húi ngoài nắng gắt bên vệ đường trước nhà. Cụ U90 thì đầu trần.
Từ xa mình thấy cứ đưa lên rọi, đưa qua bên này đưa qua bên kia, đưa bốn phương tám hướng. Hiếu kì mình ghé qua (mình đi bên phần đường đối diện) hỏi "cả nhà mình cần con giúp gì không ạ ?".
Anh U50 và Cụ U90 bảo đang đọc số điện thoại trên bao bì mà đọc không được vì nó bé tí tẹo mà lại bị nhòe. Rồi Cụ đưa bao bì cho mình. Thật sự nó bé lắm và rất khó đọc. Số 0 mà như số 8, rồi số 8 thì như số 0, thật lòng không rõ là số 8 hay 9 hay 0 nữa, rồi số 3 mà như số 8, còn số 5 cứ như số 6, ... Các số còn lại cũng chẳng khá khẩm hơn.
Mình cũng phải soi lên rọi xuống nhiều lần, phán đoán các kiểu cuối cùng cũng viết ra được số điện thoại rõ to trên bao bì rồi đưa cho cụ Ông (ghi theo phán đoán chứ không chắc chắn gì cả).
Mình nói với cụ "Con thấy tên của Cơ Sở này trên bao bì nên để con tìm kiếm trên mạng xem có thông tin gì không, rồi nếu có con kiểm tra đối chiếu lại số điện thoại xem có khớp không ạ".
Lúc này anh U50 đã xin phép về. Mình và cụ đã vào chỗ mát.
May quá mình thấy tên của cơ sở trên mạng và thấy số điện thoại đúng khớp.
Cụ Ông muốn coi lại số điện thoại để gọi đặt hàng vì đã uống hết.
Mình nhận thấy:
Bao bì được thiết kế rất đẹp, mẫu mã rất sang trọng, thông tin rất chi tiết nhưng có 3 điểm mình thấy hơi tiếc.
1. Tên thương hiệu (Tên cơ sở) ghi rất kiểu cách, bay bướm làm rất khó đọc, lại có thêm dấu sở hữu cách (dấu ' trên chữ). Đối tượng khách hàng uống Trà ngũ cốc đa phần có tuổi. Mấy thứ cầu kì này làm khó đôi mắt của khách.
2. Số điện thoại được ghi nhỏ, nhòe làm cho khách không thấy được dẫn đến khó mua lại.
3. Địa chỉ ghi cũng nhỏ y chang như số điện thoại, rất khó đọc.
- Hai vợ chồng cụ ở một mình, có tuổi rồi nên đã giữ cái bao bì này rất cẩn thận, không bị ướt.
- Các nội dung khác như Thành phần, cách pha, công dụng, ... đọc rất rõ.
==> Cho nên có thể hiểu thiết kế ban đầu chưa coi trọng các thông tin này nên ghi nó nhỏ hoặc chữ ban đầu dù nhỏ những có thể đọc rõ ràng ngay khi vừa in xong nhưng sau quá trình đóng gói, lưu kho, vận chuyển, ... đến tay người dùng và sau tầm vài tháng chữ trở nên khó đọc vì nhỏ và vì màu bị phai nhạt.
- Mình thấy triết lý kinh doanh rất tốt, bao bì cực chất, nhãn bắt mắt, mọi thứ thật hoàn hảo cho đến khi khách không thể đọc được thông tin cần nên không thể liên lạc để mua thêm.
Thông tin thêm:
- "Gói Trà này do cháu ở xa tận Phi Lập Tân tìm kiếm mua trên mạng giao tận nhà nên cháu giờ không nhớ đã mua ở đâu" ghi nguyên văn lời cụ Ông.
- Hai cụ không thể dùng điện thoại tìm kiếm hoặc không nghĩ ra đến việc dựa vào tên để tìm kiếm trên mạng (ngay cái tên cũng khó đọc với các cụ).
- Anh U50 rất muốn giúp nhưng có vẻ cũng không rành điện thoại hoặc không có điện thoại thông minh để lên mạng tìm kiếm.
Nói chuyện một hồi mình cầm cái bao bì đọc thêm kĩ thấy có 3 vị là đậu đen xanh lòng, gạo lứt huyết rồng và gừng.
Mình hỏi cụ có uống Trà này vào ban đêm không ? Cụ có đang uống thuốc Tây không ?
Bà Cụ cũng vừa ra gia nhập nhóm nói cụ Bà đang uống thuốc tây. Cụ Ông thêm vào rằng hai cụ chỉ uống trà này vào ban ngày đến tầm 5 giờ chiều thôi.
Mình dặn thêm uống cái này rất tốt nhưng nếu uống thuốc tây thì cụ Bà uống ít lại vì uống thuốc tây người thường bị nhiệt mà gừng thì nóng nếu dùng nhiều sẽ mệt, lở miệng, .... Dặn thêm hai Cụ không nên uống vào buổi tối vì gừng uống buổi tối không tốt cho sức khỏe, thậm chí là rất độc hại.
Mình thấy hai Cụ thật vui vẻ hạnh phúc và cư xử rất nhẹ nhàng với nhau, kể cho mình rất nhiều chuyện về gia đình, con cháu, về đạo đời.
Sau đó mình xin phép ra về.